Top 5 mẫu Hoành phi đẹp mắt và độc đáo tại Sơn Đồng

Trong thế giới nghệ thuật và truyền thống văn hóa của người Việt, hoành phi từ lâu đã có vai trò vô cùng quan trọng, vừa là biểu tượng tâm linh đầy ý nghĩa, cũng  nguồn cảm hứng không ngừng cho sự sáng tạo nghệ thuật. Những tác phẩm hoành phi tại Sơn Đồng thể hiện của lòng tôn kính và tri ân đối với tổ tiên, cũng là những tác phẩm nghệ thuật, kết hợp giữa tinh tế thẩm mỹ và tâm linh sâu sắc.

Sơn Đồng, ngôi làng nghề truyền thống tài năng, đã đặt dấu ấn riêng với những kiệt tác hoành phi độc đáo, nổi bật với vẻ đẹp tinh tế và sự sáng tạo độc đáo. Bài viết này sẽ đưa bạn đến với “Top 5 mẫu Hoành phi đẹp mắt và độc đáo tại Sơn Đồng,” nơi mà nghệ thuật và truyền thống gặp gỡ, tạo nên không gian đầy ấn tượng và là nguồn cảm hứng bất tận. Hãy cùng nhau chiêm ngưỡng thế giới tuyệt vời của những sản phẩm nghệ thuật đậm chất văn hóa Việt. Để hiểu rõ hơn, trước hết chúng ta hãy cùng tìm hiểu khái quát về Hoành phi.

Tìm hiểu về Hoành Phi

Hoành phi là gì?

Hoành phi, được viết là 橫扉 trong chữ Hán, là một loại bảng nằm ngang phổ biến trong các công trình tôn giáo và tâm linh như đình, đền, nhà thờ họ, và ngay cả trong nhà ở. Tên gọi “hoành phi” xuất phát từ hai từ: “hoành” có nghĩa là ngang và “phi” có nghĩa là phô bày.

Bản thân hoành phi có nhiều loại và kiểu khác nhau. Thông thường những bức hoành phi được sơn bằng lớp sơn bóng và trên đó thường được khắc hoặc viết chữ bằng vàng. Còn có những bức sơn đen với chữ màu đỏ hoặc vàng, tạo ra sự tương phản rất ấn tượng. Ngoài ra, có cả những bức hoành phi được làm rất tinh xảo với việc khảm xà cừ, tạo nên một sự đẹp mắt và sang trọng.

Trên bề mặt của hoành phi, thường có việc khắc hoặc viết 3 hoặc 4 chữ đại tự. Chữ Hán thường được sử dụng để biểu diễn tên gọi của các vị thần, đạo sư, và các nguyên tắc tâm linh khác. Bức hoành phi được đặt ở vị trí cao nhất trong không gian thờ cúng để tôn vinh và kính trọng. Để đảm bảo người nhìn có thể dễ dàng quan sát và để tạo ra sự cân đối, thường bức hoành phi sẽ được treo hơi nghiêng về phía trước. Tuỳ thuộc vào không gian thờ cúng cụ thể, có thể treo một, hai hoặc thậm chí ba bức hoành phi. Ví dụ, trong phòng thờ gia đình thường chỉ treo một bức, trong khi nhà thờ họ hoặc đền chùa lớn có thể treo tới hai hoặc ba bức hoành phi để thể hiện lòng tôn kính và sự tôn vinh đối với các thực thể tâm linh.

Ý nghĩa của Hoành Phi

Người Việt luôn gắn kết mạnh mẽ với tín ngưỡng và việc thờ cúng tổ tiên, thể hiện lòng biết ơn và tôn kính đối với tổ tiên, đồng thời tuân thủ những đạo lý sống cao đẹp như lòng hiếu thảo và tôn trọng truyền thống gia đình. Bàn thờ cúng gia tiên là một phần quan trọng trong mỗi gia đình, nơi con cháu có thể bày tỏ lòng và kính cẩn đối với tổ tiên. Gia đình, bất kể tài chính, luôn quan tâm và sắp xếp bàn thờ một cách đầy đủ và chu đáo. Ngoài các vật phẩm thờ cúng chínhhoành phi câu đối cũng được chọn lựa kỹ lưỡng.

Hoành phi không chỉ có giá trị tâm linh mà còn đóng vai trò làm điểm nhấn thẩm mỹ, tạo sự sang trọng và trang nghiêm cho không gian thờ cúng. Chúng là một phần quan trọng trong các nhà thờ, dòng họ, từ đường, đình chùa và các nơi linh thiêng khác.

Trong truyền thống văn hóa của người Việt xưa, những người học chữ Nho thường trao tặng nhau bộ hoành phi được sơn bóng và trang trí bằng vàng, và trong các dịp lễ quan trọng như tân gia hoặc ngày lễ mừng thọ, việc tặng hoành phi là một cách thể hiện lòng kính trọng và tôn trọng đối với người nhận. Ngày nay, hoành phi câu đối vẫn là món quà tặng phổ biến và được đánh giá cao.

Các chữ trên hoành phi thường thể hiện lòng tôn kính đối với tổ tiên, ông bà và thần linh. Chúng thể hiện công đức của tổ tiên và ghi lại lời dạy dỗ và truyền thống gia đình hoặc diễn tả những lời cầu nguyện mong ước về sự bình an và thái bình. Qua hoành phi, con cháu bày tỏ lòng hiếu thảo và lòng biết ơn đối với tổ tiên và đồng thời bảo tồn những đạo lý sống cao đẹp của người Việt.

Xem thêm  Cô Đôi Thượng Ngàn là ai? Truyền thuyết về Cô Đôi Thượng Ngàn

Top 5 mẫu Hoành phi đẹp mắt và độc đáo tại Sơn Đồng

Hoành Phi Đông Sơn Linh Từ (東山靈祠)

Hoành phi Đông Sơn Linh Từ (東山靈祠)
Hoành Phi Đông Sơn Linh Từ (東山靈祠)

Hoành Phi Đức Quang Huy(德光辉)

Hoành Phi Đức Quang Huy(德光辉)
Hoành Phi Đức Quang Huy(德光辉)

Hoành Phi Tam Châu Cảm Ứng(三洲感應)

Hoành Phi Tam Châu Cảm Ứng(三洲感應)
Hoành Phi Tam Châu Cảm Ứng(三洲感應)

Hoành Phi Đông Sơn Tự(東山寺)

Hoành Phi Đông Sơn Tự(東山寺)

Hoành Phi Quang Tiền Dũ Hậu(光前欲後)

Hoành Phi Quang Tiền Dũ Hậu(光前欲後)

Những mẫu hoành phi tại Sơn Đồng không chỉ là các sản phẩm nghệ thuật tinh xảo mà còn là biểu tượng tâm linh mang đậm ý nghĩa văn hoá truyền thống. Mỗi tác phẩm mang trong mình một ý nghĩa riêng, được thể hiện thông qua những họa tiết chạm khắc tinh tế và nội dung chữ viết. Tuy có sự đa dạng trong thiết kế, tất cả đều chia sẻ một điểm chung quan trọng – sự kính trọng và lòng biết ơn đối với tổ tiên và những giá trị tinh thần của người Việt Nam.

Dù bạn lựa chọn mẫu hoành phi nào trong số những mẫu Hoành Phi tại Sơn Đồng, cũng là đang góp phần làm cho không gian thờ trở nên độc đáo và đặc sắc hơn. Chúng thể hiện rõ sự kính trọng và tôn trọng với nơi thờ cúng cũng như ông bà tổ tiên, và góp phần thúc đẩy giữ gìn và phát huy truyền thống văn hóa tâm linh của dân tộc.

Xem thêm các mẫu Hoành Phi siêu đẹp 

Thông tin đọc thêm: Tìm hiểu về Rồng

Rồng trong Tứ Linh

Tứ Linh là gì?

Tứ linh là một khái niệm không còn quá xa lạ đối với cư dân Đông Nam Á nói chung và người Việt Nam nói riêng. Khi nhăc đến Tứ Linh, người ta sẽ hình dung ngay đến những hình ảnh của bốn linh vật quen thuộc: Long, Lân, Quy, Phụng. Tuy nhiên, ít người biết đến nguồn gốc và ý nghĩa sâu sắc của Tứ linh.

Theo từ điển bách khoa toàn thư, Tứ linh, hay còn có tên gọi khác là tứ thụy, đề cập đến bốn loài linh thú lớn trong thần thoại Trung Hoa và văn hóa của các quốc gia phương Đông, bao gồm Long, Lân, Quy, và Phụng. Các linh vật này không chỉ là biểu tượng của sự cao quý và quyền lực, mà còn mang lại giá trị tâm linh lớn cho gia đình.

Hình ảnh của Tứ linh mang ý nghĩa biểu tượng và có giá trị nghệ thuật cao, được thể hiện sự tinh xảo trong từng chi tiết. Do đó, từ thời xa xưa, hình ảnh này đã được ứng dụng rộng rãi trong trang trí, điêu khắc chùa chiền, kinh đô, hay các công trình kiến trúc khác. Điều này chứng tỏ sự ảnh hưởng sâu sắc của Tứ linh không chỉ trong mặt tâm linh mà còn trong lĩnh vực nghệ thuật và văn hóa.

Long trong Tứ Linh

Tứ linh được xem là biểu tượng của sức mạnh và mang ý nghĩa sâu sắc trong tâm thức người Việt. Mỗi linh vật trong Tứ linh mang đến một giá trị đặc biệt, và Rồng – vị thần đứng đầu trong tứ linh, không chỉ là biểu tượng của quyền lực và đế vương, mà còn mang theo nhiều ý nghĩa tâm linh và văn hóa.

Rồng trong truyền thuyết được xem là con vật của trời, với quyền năng tối cao hơn so với các loài vật khác. Sự xuất hiện của Rồng được liên kết với sự may mắn, thuận lợi, và bình an. Nhiều người xưa còn cho rằng Rồng là sứ giả, giúp con người gửi gắm ước nguyện như cầu mưa, thuận gió, và mùa màng tốt lành.

Rồng là linh vật đứng đầu trong Tứ linh, cũng là biểu tượng của đế vương. Hình ảnh của Rồng thường xuất hiện trên quần áo của vua chúa và hoàng tộc, thường được thêu bằng vàng để thể hiện quyền lực tối cao. Đồng thời, Rồng cũng được coi là vị thần hô mưa, gọi gió, mang lại mùa màng tốt lành, điều này được thể hiện trong nghi lễ cầu mưa tại miếu Long Vương.

Trong phong thủy, Rồng được xem là linh vật mang nhiều nguồn sinh khí mạnh mẽ, đồng thời đại diện cho quyền uy của vũ trụ. Việc xây dựng nhà cửa, khai hoang đất đai ở những vùng đất được coi là long mạch sẽ mang lại nhiều may mắn, phúc đức cho gia đình.

Ngoài ra, hình tượng Rồng còn thể hiện sự quyền uy, thăng tiến trong sự nghiệp. Nhiều người làm chính trị, giữ vị trí cao thường đặt biểu tượng Rồng tại bàn làm việc để tăng cường sức mạnh và tầm nhìn.

Mặc dù sự tồn tại của Rồng vẫn chưa được chứng thực, bởi lẽ truyền thuyết thì còn đó, nhưng không ai có thể chắc chắn rằng bản thân đã từng kiến quá, hình ảnh của nó bao gồm sự kết hợp tinh tế của nhiều loài như thân rắn, đùi thằn lằn, móng vuốt của chim ưng, đuôi rắn, sừng hươu, và vẩy cá. Điều này thể hiện sự sáng tạo và trí tưởng tượng phong phú trong nghệ thuật và tâm linh người Việt.

Tìm hiểu về Rồng theo diễn biến lịch sử

Rồng (long – 龍) được coi là biểu tượng tượng trưng cho sự linh thiêng, sức mạnh thần thánh, và quyền lực của những người cai trị trong lịch sử Việt Nam. Trải qua hơn một thiên niên kỷ, hình tượng rồng đã trở thành biểu tượng cao quý và đặc trưng trong nghệ thuật dân tộc. Mỗi triều đại và thời kỳ trong lịch sử Việt Nam đều tồn tại một hình tượng rồng với những nét đặc sắc, phản ánh đặc điểm văn hóa và tôn giáo của thời đại đó.

Xem thêm  Ông Hoàng Mười là ai? Sự tích về Ông Hoàng Mười

Cho đến ngày nay, hình tượng rồng vẫn tiếp tục là biểu tượng của niềm tự hào văn hóa lịch sử và được kế thừa, tái hiện trong nghệ thuật hiện đại. Dưới đây là một cái nhìn chi tiết về hình tượng rồng Việt Nam qua từng thời kỳ, từng triều đại. Mỗi phiên bản của nó không chỉ là biểu hiện nghệ thuật mà còn là lời nói về tôn giáo và văn hóa đặc trưng của triều đại tương ứng.

Rồng thời nhà Lý

Hình tượng của rồng thời triều Lý là biểu tượng quyền lực, một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, độc đáo và hoàn thiện. Trên thân rồng, các chi tiết được tạo hình một cách tỉ mỉ và sáng tạo, chứng tỏ sự cao cấp và tinh tế trong nghệ thuật tạo hình của thời kỳ này.

Con rồng thời Lý thường được mô phỏng với thân dài, thâ mình uốn khúc hình sin và phủ đầy những chiếc vảy mảnh, tạo nên một ngoại hình tráng lệ. Đầu rồng được gồm có ngà, bờm,… thậm chí còn có hình tượng có sừng như sừng hươu hoặc nhánh san hô, tạo nên một diện mạo quyến rũ và mỹ lệ.

Móng chân rồng thời Lý cũng có điểm đặc trưng, dài nhọn và đa dạng với số lượng móng từ 3, 4 đến 5. Điều này thể hiện sự sáng tạo và tinh tế trong việc tạo hình linh thú trong nghệ thuật thời Lý. Các chi tiết như sừng, móng chân đều là những yếu tố quan trọng góp phần làm nổi bật vẻ uy quyền và đẳng cấp của con rồng.

Nghiên cứu và giải mã hình tượng rồng thời Lý đã chỉ ra những nhận định sai lầm trước đó. Chẳng hạn như việc cho rằng rồng thời Lý không có vảy, không có sừng, hay chân chỉ có 3 móng đã bị phản bác thông qua việc nghiên cứu kỹ lưỡng và so sánh với nhiều hiện vật khác nhau. Điều này làm rõ rằng con rồng thời Lý vẫn giữ nguyên các đặc điểm cơ bản của nghệ thuật tạo hình rồng Đông Á, cũng có thể được coi là đỉnh cao của sự sáng tạo và tinh tế trong thế kỷ 11, 12.

Ngoài ra, tranh vẽ rồng thời Lý thường xuất hiện cùng với hình ảnh chim thần Kalavinka đang chơi trống Phong yêu. Kalavinka, một loài chim trong kinh điển Phật giáo, không chỉ đẹp mắt mà còn được mô tả với âm thanh trong trẻo, hòa nhã, và đặc biệt vi diệu. Hình ảnh Kalavinka cũng xuất hiện trong tượng tháp chùa Phật Tích và các bức phù điêu gỗ tại chùa Thái Lạc thời Trần, làm tôn lên giá trị tâm linh và nghệ thuật của thời kỳ này.

Rồng trong thời kỳ nhà Trần

Rồng thời Trần, đặc biệt là trong giai đoạn đầu của thời kỳ này, tiếp tục mang đậm dấu ấn của phong cách rồng thời Lý. Tuy nhiên, theo thời gian, hình tượng rồng đã trải qua sự đa dạng hóa và biến đổi đáng kể, không giữ nguyên sự thống nhất như thời Lý. Thay vào đó, nó trở nên phong phú, đa dạng, và thể hiện rõ sự tiếp biến và giao thoa văn hóa.

Rồng thời Trần không còn tuân theo khuôn vàng thước ngọc như rồng thời Lý. Sự biến đổi này không chỉ ở mặt hình thức mà còn ở cấu trúc thân, trở nên mập mạp và khỏe khoắn hơn. Phần vòi thường ngắn hơn và mập hơn, mép hình “ngọn lửa” có thể nhỏ hơn hoặc thậm chí tiêu biến hoàn toàn, tương tự như con rồng thời TốngNguyên đương thời.

Rất nhiều yếu tố khác biệt xuất hiện trong hình tượng rồng thời Trần. Cấu trúc sừng trở nên phong phú với nhiều kiểu dáng, bờm xuất hiện loại 2 dải ngắn không vắt lên hay duỗi ra sau mà thậm chí vòng xuống gáy. Vảy xuất hiện nhiều hơn, thậm chí xuất hiện trên một số phiên bản rồng nhỏ. Móng vuốt ngắn và to hơn, và xuất hiện nhiều tư thế mới, tạo ra sự đa dạng và sáng tạo trong việc tạo hình linh thú trong nghệ thuật thời Trần.

Với sự biến đổi này, khó có thể chọn ra một hình tượng rồng kiểu mẫu thống nhất cho thời đại này, đồng thời thể hiện sự độc đáo và phong cách riêng của nghệ thuật tạo hình rồng thời Trần.

Rồng trong thời kỳ Lê Sơ

Rồng thời Lê Sơ đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong tạo hình rồng Việt Nam, với sự kết hợp và du nhập đặc trưng của rồng nước láng giềng. Khác biệt rõ nhất của con rồng thời Lê Sơ so với các thời đại trước là việc thay thế chiếc vòi bằng mũi giống loài thú ăn thịt, cùng với sự xuất hiện của cái đuôi hình cá. Mặt rồng thể hiện vẻ dữ dội hơn, với lông mày cùng bộ râu quai nón rậm, thân hình to lớn và cứng cáp, được kết hợp với hình ảnh mây lửa, thể hiện sức mạnh và uy quyền của bậc đế vương. Rồng có 5 móng, một chi tiết chỉ dành cho hoàng đế.

Xem thêm  Thổ công là ai? Tục thờ Thổ công tại Việt Nam

Mặc dù còn giữ nét giống với rồng nhà Minh khi chỉ nhìn sơ qua, nhưng khi quan sát chi tiết và so sánh, có thể nhận thấy nhiều khác biệt đặc trưng chỉ có trong rồng thời Lê Sơ. Miệng của rồng Lê Sơ vẫn thường ngậm châu ngọc, lông mày và râu quai nón có hình “dấu phẩy” đặc trưng. Vây trên thân và đuôi mềm mại hơn so với rồng nhà Minh, với đường sọc dày. Phần râu mép và túm lông ở khuỷu chân luôn được kéo dài bay bổng, và phần bờm thường xẻ ra hai bên. Xuất hiện tư thế là một chân trước cầm lấy râu là đặc trưng riêng biệt của rồng Lê Sơ.

Hình tượng rồng thời Lê Sơ không chỉ được giữ nguyên mà còn được kế thừa dưới thời Mạc và tiếp tục sử dụng qua thời Lê Trung Hưng đến tận thế kỷ 18, mặc dù có một số thay đổi ít nhiều. Sự tiếp nối và phát triển của hình tượng này thể hiện sự vững mạnh và bền vững trong nghệ thuật tạo hình rồng của Việt Nam qua các thời kỳ lịch sử.

Rồng thời kỳ Lê Trung Hưng

Rồng thời Lê Trung Hưng đặc trưng bởi sự đa dạng về tạo hình, phản ánh sự phồn thịnh và phong phú trong nghệ thuật tạo hình rồng của Việt Nam. Thời kỳ này là một giai đoạn dài lâu và đầy biến động trong lịch sử Việt Nam, nổi bật với sự nở rộ của các kiến trúc đình và chùa, để lại một kho tàng nghệ thuật đồ sộ.

Rồng thời Lê Trung Hưng thể hiện sự khác biệt ở nhiều khía cạnh, bao gồm thời gian, vùng miền và chất liệu sử dụng. Cho đến đầu thế kỷ 18, tạo hình rồng vẫn giữ nguyên đuôi cá, mang theo đặc điểm kế thừa từ rồng thời Lê Sơ và Mạc. Tuy nhiên, nó trở nên cách điệu hơn, với hoa văn và dáng vẻ cứng cáp hơn. Râu bờm và mây lửa được duỗi thẳng và sắc nhọn, theo kiểu “đao mác” đặc trưng của thời đại này, tạo nên một diện mạo mạnh mẽ và nổi bật.

Phần đầu của rồng cũng trải qua sự biến đổi. Bờm chia thành từng dải đều nhau. Lông mày, râu cằm, và lông khuỷu chân mở rộng ra, với hai sợi râu mép uốn cong lại. Gần giữa thế kỷ 18, xuất hiện rồng đuôi xoáy, với thân rồng mảnh hơn. Tạo hình này xuất hiện sớm nhất có lẽ là trên các sắc phong, và sau đó được kế thừa bởi thời đại Nguyễn.

Khác biệt phong cách cũng được thể hiện rõ giữa các vùng Sơn Tây, Sơn Nam và Kinh Bắc, đặc biệt là trong điêu khắc kiến trúc gỗ. Chất liệu này cho phép các nghệ nhân từng vùng thể hiện sự sáng tạo riêng của mình không chỉ ở khía cạnh thẩm mỹ mà còn ở sự đa dạng về tạo hình và bố cục. Điều này làm nổi bật tính đa sắc tố và độ phong phú của nghệ thuật tạo hình rồng thời Lê Trung Hưng.

Rồng thời nhà Nguyễn

Rồng thời Nguyễn nổi tiếng với hình dạng đuôi xoáy đặc trưng, tuy nhiên, đây là một tạo hình xuất hiện sớm nhất từ nửa đầu thế kỷ 18 trong mỹ thuật Đàng Ngoài và được hoàn thiện ngay từ thời Lê. Hình tượng này bao gồm những đặc điểm như đuôi xoáy, thân mảnhrâu thường uốn cong xoắn ốc, râu bờm uốn lượn liền nhau, mũi to, mõm ngắn.

Nhà Nguyễn tiếp tục phát triển và kế thừa hình tượng rồng này, mang đến nhiều biến thể mới theo thời gian. Các biến đổi trong tạo dáng rồng là rất rõ ràng, đặc biệt là ở những con rồng thềm bậc, độ uốn khúc không còn đều đặn như trước mà thay vào đó, chỉ vòng lên 2 khúc nhỏ và dần về đuôi. Trán rồng có thể trở nên lõm hơn và có những đường bợt ra phía sau.

Các hình ảnh của rồng thời Nguyễn thường cho thấy đuôi không còn xoáy, mà thay vào đó, có thể duỗi ra hoặc vẫn xoáy nhưng với các dải lông thưa thớt và rời rạc, không gắn liền nhau. Thậm chí, một số con mang đặc điểm của hình tượng rồng Trung Hoa giai đoạn Minh hậu kỳ trở về sau, đó là chi tiết đuôi cứng với những sợi lông sắc nhọn đâm tua tủa. Những biến thể này thể hiện sự sáng tạo và đa dạng trong nghệ thuật tạo hình rồng thời Nguyễn.

Trên đây là một tổng hợp thông tin về hình tượng rồng Việt Nam qua các triều đại lịch sử, từ Lý, Trần, Lê, đến thời Nguyễn. Chúng tôi hy vọng rằng thông tin này đã mang lại cho quý khách hàng cái nhìn toàn diện về sự phát triển và biến đổi của hình tượng rồng trong nghệ thuật Việt Nam.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

0967978951
icons8-exercise-96 chat-active-icon